watch sexy videos at nza-vids!
Tải vềXEM GÁI GỌI TẠI ĐÂY >>Danh Sách Gái Gọi Cao Cấp Khu Vực Hà Nội...
Danh Sách Gái Gọi Cao Cấp Khu Vực Sài Gòn....



wap giải trí miễn phí cho di động
HomeGame HotGame pro18+chat room
Clip 18+Nóng hết cả người
Tuyển tập clip cực phê xem sướng rên người
...
Truyện:Án mạng trong thang máy-trang:2
thử tôi phải để tên ông lên gần như hàng đầu của danh sách nghi can, là một người cần phải đặc biệt lưu ý tới. Cũng như ông Frank Donato, ông có quyền sinh sát tại nơi này chỉ sau ông chủ nhiệm Walter Clayton mà thôi, và ông cũng như ông Donato có quyền đi lại bất cứ xó xỉnh nào tại nơi này, luôn cả những chỗ cấm triệt để nhân viên lai vãng, tỉ dụ như chỗ để hộp sắt điều khiển thang máy. Thêm vào đó, tôi được biết ông Walter Clayton đã có ý muốn cho ông nghỉ hưu. Và nếu tôi đoán không lầm thì năm nay ông đã 65 tuổi. 
John Bennett nghe nói giận tím mặt, gằn giọng:
-Đúng! Năm nay tôi thật sự đã 65 tuổi. Nhưng việc đó có ăn nhập gì đến vụ án này chứ.
Văn Lang cười, nói:
-Hẳn chúng ta ai ai cũng biết 65 là tuổi về hưu tại Hoa Kỳ. Mọi người chắc còn nhớ ông Walter Clayton trước khi chết đã nhấn vào 2 nút sốt 6 và số 5 chứ. Có lẽ ông Walter Clayton ngầm có ý để lại một dữ kiện quan trọng có liên quan đến 2 con số: 6 và 5… chẳng hạn như chắp lại thành số 65, như tuổi về hưu của mỗi cá nhân. Và tôi nhớ hình như đã hơn một lần, tôi được nghe qua việc ông Walter Clayton đã có dự định cho một vài người nào đó về ‘nghỉ hưu’…
John Bennett gần như không còn chịu nổi nữa, lên tiếng ngắt lời, giọng như quát lên:
-Đó là một lời giải thích hết sức ngu xuẩn của một thám tử chuyên đoán mò, chẳng khác gì một người mù cầm cây gậy khua đại, khua tới khua lui để cầu may xem trúng được gì thì trúng.
Mike Rắn Hổ bỗng cười ha hả, lên tiếng:
-Ông John Bennett à! Ông đã lên chức ông nội ông ngoại rồi, và chẳng bao lâu sẽ thành ông cố nữa kia! Ông cũng từng trải đời nhiều, làm chủ bút một tờ báo lớn như thế này mà sao vẫn còn nóng tính quá vậy. Hãy để thám tử Văn Lang nói hết lời, phân tích mạch lạc đâu ra đó đã. Làm gì mà chưa chi đã giận dữ cuống cuồng lên vậy? Ông càng nóng chừng nào thì càng làm cho người khác nghĩ rằng ông đang bảo với tất cả rằng: “Lạy các người, tôi ở bụi này”!
John Bennett nghe nói cũng hơi thẹn thùng chột dạ nên đành thở dài im lặng.Văn Lang lại nói tiếp:
-Nhưng với người điều tra, nếu đã nghĩ đến số 65 thì cũng không thể bỏ qua con số đảo ngược của nó là số 56. Con số 56 này có gì đặc biệt thưa tất cả? Theo tôi đoán không lầm thì là số tuổi của ông Frank Donato.
Tới lượt Frank Donato tức giận, thét lên:
-Ông John Bennett nói chẳng sai chút nào cả. Đúng là thám tử chuyên đoán mò như kẻ mù cầm cây gậy khua đại xem trúng gì thì trúng! Bộ tưởng căn cứ vào mấy con số đó là có đủ chứng cớ vu khống, kết tội người ta hay sao?
Bà Jackie Clayton nhìn Frank Donato cười, nói mỉa:
-Sao hôm nay tự dưng ông lại đồng ý và nói tốt cho ông John Bennett thế hả? Coi bộ Chicago sắp có bão tuyết giữa mùa Hè rồi đó. 
Frank Donato khẽ lườm bà Jackie Clayton, nhưng bà ta giả vờ như chẳng trông thấy hay chẳng thèm để ý. Văn Lang lại nói tiếp:
-Và bà Jackie Clayton! Hình như năm nay niên kỷ (#2) bà cũng được 56 phải không, thưa bà chủ nhiệm?
Jackie Clayton chỉ mỉm cười, khẽ gật đầu:
-Ông thám tử nói không sai chút nào. Tôi năm nay 56 tuổi.

Chú thích:

(#1) Thường thường trong các thang máy, lầu phía dưới tầng trệt thường được đề là B (Basement) hay LL (Lower Level), chúng ta tạm gọi là hầm cho dễ hiểu.
(#2) Niên kỷ: số tuổi.

(còn 1 kỳ)
edited by mocdich on 2/27/2011

ÁN MẠNG TRONG THANG MÁY

Truyện trinh-thám 008; Tác-giả: Z-29

Chương 11 (Đoạn kết):

Đột nhiên, bà Jackie Clayton phá lên cười một tràng, sau đó vỗ tay nói:
-Thú vị! Thú vị! Chuyện càng lúc càng trở nên thú vị. Thật là vô tiền khoáng hậu! Giờ chỉ còn lại một chót mấu là mọi người ai nấy đều chờ đợi thám tử Văn Lang chính thức công bố tên tuổi của thủ phạm trong vụ án này mà thôi. Mong ông thám tử đừng làm cho mọi người thất vọng nhé.
Văn Lang cười nhã nhặn:
-Thật từ trước tới giờ tôi chưa hề thấy qua một người phụ nữ nào điềm tĩnh và bản lãnh như bà đó bà Jackie Clayton à!
Jackie Clayton cười nhạt:
-Cám ơn ông! Nhưng cần phải thông báo cho nhà thám tử biết là tôi không thích đàn ông mồm mép thích nịnh đầm lắm đâu. 
Văn Lang cười, lắc đầu:
-Không phải là nịnh bà, mà là lời thiết thực thốt lên tận đáy lòng đấy!
Tiếng cười vừa dứt, mặt Văn Lang chợt đanh thép lại. Chàng dõng dạc lên tiếng:
-Mặc dù tôi tin chắc then chốt vụ án này sau cùng là ở mấy con số kia, tôi cũng không dám chủ quan một điều gì cả. Nếu bảo con số đáng chú ý kia là 65 thì có nghĩa là ám chỉ số tuổi hưu trí của ông John Bennett, cộng thêm với thông tin ông Walter Clayton định cho ông ta ‘nghỉ hưu’, tức là chẳng khác gì ông Walter Clayton ám chỉ chính ông John Bennett là thủ phạm. Nhưng nếu bảo là 56 thì đó lại là số tuổi của bà Jackie Clayton và ông Frank Donato. Nếu quả đó là ý của ông Walter Clayton muốn ám chỉ thì không lẽ một trong hai người là thủ phạm giết chết ông Walter Clayton? Chỉ có một lời giải thích duy nhất là hai người đồng lõa với nhau mà thôi. Mà giữa bà Jackie Clayton bà ông Frank Donato thì chắc mọi người đều thấy rõ, hai người có ưa gì nhau đâu, nếu chưa muốn nói là ghét nhau. Hơn nữa mới đây, bà Jackie Clayton đã chính thức lên tiếng cách chức ông Frank Donato thì sự mâu thuẫn đó chỉ có càng ngày càng tạo thêm hố sâu, lún xuống càng lúc càng sâu thêm mà thôi. Sau khi nghĩ nát óc giữa 2 con số 65 và 56, tôi có tới 3 nghi can, và thật tình không thể đoán nổi là ai cả, vì động lực thúc đẩy giết người của cả 3 người đều mạnh như nhau cả. Sau cùng tôi bắt buộc phải nghĩ đường khác, là con số còn lại, tức con số 20 kia nhất định phải có một vai trò nào trong đó, nếu không nghĩ ra được thì kể như là quên đi vụ án này thì hơn.
Bà Jackie Clayton gật đầu, nói:
-Cứ theo tôi nghĩ thì con số 20 đó nếu anh tôi, Walter Clayton có để lại tín hiệu nào thì chỉ có ám chỉ lầu thứ 20 thôi chứ chẳng có gì là đặc biệt cả.
Văn Lang vỗ tay nghe ‘đốp’ một tiếng, nói:
-Đúng! Đúng! Thưa quý vị, bà Jackie Clayton nói không sai một mảy may! Con số 20 kia quả thật là ý ông Walter Clayton muốn ám chỉ lầu thứ 20!
Frank Donato lắc đầu:
-Ông cứ nói vòng vòng, rốt cuộc thì chúng ta cũng trở lại ngay từ đầu thôi chứ có kết quả gì đâu.
Văn Lang lắc đầu:
-Không phải! Không phải! Chúng ta không phải trở lại từ đầu mà trái lại, đã đi đến đoạn cuối của câu chuyện cũng như kết thúc vụ án rồi đó!
Mọi người nhìn nhau ngơ ngác như chẳng ai hiểu điều gì cả. Lúc đó mọi người tới gần phạm vi văn phòng của Frank Donato. Văn Lang bèn đưa tay ra dấu, dùng lời lưu ý mọi người nói:
-Ba con số: 20…, 6…, 5… chắp lại thì chúng ta được gì thưa tất cả quý vị? Phải chăng là con số 2065?
Mọi người ‘ồ’ lên một tiếng. Văn Lang nói tiếp:
-Xin tất cả mọi người nhìn lên cánh cửa phòng ông Frank Donato xem thử.
Mọi người không ai bảo ai, cùng nhau nhìn lên cửa phòng Frank Donato. Phía trên cửa ngay chính giữa có sơn 4 con số thật lớn: 2065. Tất cả những cặp mắt sau đó đổ dồn nhìn về Frank Donato. 
Bà Jackie Clayton nhìn Frank Donato chằm chặp, lạnh lùng gằn từng tiếng:
-Có phải đây là cách ông đền ơn anh tôi đó không hả Frank Donato? 
Frank Donato im lặng không nói. Văn Lang chỉ mặt Frank Donato nói:
-Hôm đó, sau khi ngồi nghĩ ngợi một hồi về 3 con số 20…, 6…, và 5…, tôi đã phần nào thông suốt được mọi chuyện. Và cũng nhờ lỡ tay đánh rớt chồng hồ sơ trên bàn ông Mike Rắn Hổ mà tôi nghĩ ra được một việc hết sức quan trọng để loại bỏ giả thuyết ‘ma quái’, là tại sao cô Vanessa ở lầu 20 thấy thang máy trống rỗng trong khi cô Linda ở lầu 6 và cô Tina ở lầu 5 lại nhìn thấy rõ xác ông Walter Clayton bên trong. Tôi liền quyết định cùng ông Mike Rắn Hổ đến tìm gặp anh Mark để hỏi, mong tìm hiểu tường tận cách điều khiển thang máy nơi này. Sau đó chúng tôi lại lên tìm cô Vanessa để ‘thử lại bài toán’ cho đúng rằng xác ông Walter Clayton vẫn luôn luôn có trong thang máy, và rồi chúng tôi mới ghé lại gặp ông Frank Donato với mục đích quan sát cánh cửa phòng của ông ta. Khi nhìn thấy con số 2065 giữa thanh thiên bạch nhật trước cửa phòng ông Frank Donato thì tôi không còn nghi ngờ gì nữa.
Ngừng lại như để lấy hơi, Văn Lang nói tiếp:
-Cả 3 người: bà Jackie Clayton, ông John Bennett và ông Frank Donato đều thân cận với ông Walter Clayton, đều có quyền tự do đi lại trong tòa soạn kể cả những vùng ‘cấm địa’ (#1), thử hỏi tôi biết phải nghi ai đây? Tuy nhiên, lúc ban đầu, tôi vẫn bị ám ảnh bởi biện chứng của ông Frank Donato nên thú thật, phần nghi ngờ tôi dành về phía ông John Bennett và bà Jackie Clayton nhiều hơn, tuy rằng theo trực giác thì ngay từ đầu, tôi nhận thấy ông Frank Donato thật sự không vô tội chút nào cả.
Frank Donato lộ vẻ run sợ, nhưng cố giữ bình tĩnh, nhìn Văn Lang nói:
-Đây là ông chỉ đoán mò mà thôi chứ đâu có gì gọi là hợp lý. Định lấy mấy con số này làm trò hề bịp bợm thiên hạ hay sao hả ông thám tử?
Văn Lang nheo mắt như chọc quê Frank Donato:
-Cứ cho là tôi đoán mò đi. Nhưng đoán mò mà trúng thì kể ra cũng phi thường chứ phải không ông? Tóm lại, ông đã giết ông Walter Clayton vừa là để ‘trả thù’, vừa là để thỏa mãn tự ái.
Frank Donato giả lã:
-Cái gì gọi là trả thù? Cái gì gọi là thỏa mãn tự ái? Ông Walter Clayton đối với tôi chỉ có ân nghĩa chứ làm gì có oán thù. Còn nhớ năm nào đó, hồi tôi bị thất nghiệp, ông Walter Clayton đem tôi về làm việc với Chicago Times, trọng đãi tôi như bậc thầy. Tôi chưa nghĩ đến việc trả ơn ông ta thì thôi chứ làm sao lại có chuyện giết chết ông ta được. Mà cho dẫu Walter có đuổi việc tôi đi nữa thì như tôi đã nói, với khả năng và trình độ của tôi, thiếu gì chỗ tranh giành mà mướn tôi... 
Frank Donato sau đó lấy tay chỉ vào Mark, nói:
-Còn nữa, yêu cầu ông hỏi lại Mark xem. Tôi có biện chứng minh xác rõ rệt, là gặp anh ta tại chỗ thang máy lúc 8 giờ 59. Mà chính Mark đã xác nhận rằng tôi chỉ tới sau ông Walter Clayton có 1 phút mà thôi. 
Văn Lang gật đầu:
-Đúng là như vậy, không ai chối cãi được. Này nhé, nghe tôi tóm tắt mọi việc. Theo sự nhận xét của tôi thì ông có mặt tại tòa soạn vào lúc giữa 7 giờ 30 cho tới 7 giờ 45 buổi sáng hôm đó. Muộn lắm là vào lúc 7 giờ 58 phút, ông ở dưới hầm, đứng gần ‘cái hộp sắt’ chờ sẵn. Sau khi Mark bấm nút 20 như thường lệ cho ông Walter Clayton thì ông lập tức kéo nút cho thang máy đi xuống hầm và cầm súng hãm thanh đợi ông Walter Clayton sẵn dưới đó. Cửa thang máy vừa mở ra thì ông bóp cò bắn ông chủ nhiệm Chicago Times kia một phát trí mạng. Sau đó thì ông lại kéo nút thang máy trả về vị trí cũ, đồng thời vào lại thang máy bấm vào nút thứ 20, và rồi chạy vào cửa dùng thang bộ chạy lên trên, rồi đi từ từ tới chỗ thang máy với thái độ thong thả và nhàn hạ, cố ý tới gặp Mark với mục đích dùng anh ta làm nhân chứng, cũng như tự tạo một biện chứng minh xác cho ông.
Bà Jackie Clayton buông tiếng mỉa mai:
-Thật là một âm mưu sát nhân cao siêu, vĩ đại! Cho đến những tay trùm Mafia cũng chưa nghĩ ra nổi.
Frank Donato như đã lấy lại được bình tĩnh, không để ý gì đến lời bà Walter Clayton, chỉ nhìn Văn Lang lớn tiếng hạch hỏi:
-Ông hãy nói cho tôi biết. Trong vỏn vẹn 1 phút đồng hồ, làm sao tôi vừa giết chết ông Walter Clayton, vừa kéo nút điều khiển thang máy trả về vị trí cũ, vừa vào thang máy nhấn nút số 20, rồi chạy lên trên gặp Mark để tạo cho mình một biện chứng hả? Với lại chính ông đã nói, ngoài ông Walter Clayton, bà Jackie Clayton và Mark ra, còn ai biết cách sử dụng hộp sắt điều khiển thang máy chứ? Nói đi!
Văn Lang cười khẩy:
-Tôi và Eric, tức người cầm súng chĩa vào chúng ta mà ông gặp lúc ban nãy, chúng tôi đã tập đi tập lại, diễn đi diễn lại nhiều lần tối hôm qua khi mọi người ra về hết. Chúng tôi cầm súng không đạn, bóp cò, chạy vào thang máy nhấn nút, kéo nút điều khiển thang máy ở hộp
Trang:[<] 1,[2] [>]
Đến trang:
Quay lại
clip18.tk cám ơn bạn đã đọc truyện tại đây
Có khi nào bước trên đường đời tấp nập
Ta vô tình phập chúng em
Admin:Dương sô ciu
Liên hệ: 0962160127
Mail: duong duong@gmail.com